Đo phản xạ cơ bàn đạp (PXCBD) là phương pháp thăm dò chức năng nghe khách quan, đánh giá hoạt động của cơ bàn đạp ở tai giữa với âm thanh lớn. Phép đo có vai trò quan trọng giúp chẩn đoán phân biệt với các bệnh lý thần kinh thính giác. Khi nào cần đo phản xạ cơ bàn đạp?
- Bệnh ở tai giữa gây ra điếc dẫn truyền.
- Có thể được sử dụng để tầm soát chức năng nghe định kỳ ở người lớn tuổi, người tiếp xúc với tiếng ồn kéo dài, người bị suy yếu hệ miễn dịch hoặc có tiền sử gia đình mắc bệnh nghe kém.
- Để xác định nghe kém ở trẻ sau khi sinh. Đặc biệt là những trẻ có NGUY CƠ CAO: Có mẹ bị mắc bệnh lý trong và ngay sau sinh; Trẻ sinh non, nhẹ cân, phải thở máy; Tiền sử gia đình bị khiếm thính; Thường xuyên bị viêm tai hoặc viêm tai tái phát
Đo phản xạ cơ bàn đạp thường được thực hiện cùng đo nhĩ lượng để đánh giá chức năng nghe, từ đó giúp chẩn đoán vị trí tổn thương ở bệnh nhân nghe kém.
Kết quả đo phản xạ cơ bàn đạp có ý nghĩa gì?
-Kết quả đo phản xạ cơ bàn đạp giúp: phát hiện một số trường hợp giả vờ điếc, tìm hồi thính, tìm thoái hóa ngưỡng phản xạ, có giá trị chẩn đoán tổn thương sau ốc tai, xác định vị trí tổn thương dây thần kinh số 7…
-Ngưỡng phản xạ cơ bàn đạp là 70-100dB tùy vào từng người, với giá trị trung bình là 80-85dB trên ngưỡng nghe ở từng tần số. Với trẻ em ngưỡng này thường cao hơn khoảng từ 90-110dB
-Khi có phản xạ cơ bàn đạp ta có thể kết luận bệnh nhân không có nghe kém nặng sâu nghĩa là ngưỡng nghe dưới 50dB. Khi không có PXCBD, ta không thể kết luận là bệnh nhân nghe kém nặng sâu vì có rất nhiều yếu tố tham gia vào cung phản xạ này, lúc này ứng dụng lâm sàng của PXCBD bị hạn chế.